Sống Đạo Hôm Nay: Hỡi người Galilê, sao còn đứng nhìn lên trời

Sống Đạo Hôm Nay: Hỡi người Galilê, sao còn đứng nhìn lên trời

 Khi Chúa Giêsu được đưa lên trời, các môn đệ ngây ngất nhìn theo. Các ông mải miết nhìn đến nỗi phải có người nhắc: Sao còn đứng nhìn lên trời. Những sự trên trời cuốn hút các môn đệ. Nhưng các ông không được quên sứ mạng của mình được Chúa uỷ thác: “Phải nhân danh Thầy mà rao giảng cho muôn dân,… kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội”. Các môn đệ là chứng nhân những điều đã được thấy, những điều các ông rao giảng.

Suy niệm:

Mỗi người chúng ta là môn đệ của Chúa, là người luôn ái mộ những sự trên trời, nhưng được diễn tả qua những hành động cụ trong đời sống hiện tại. Người ái mộ những sự trên trời:

1. Không khác người ta về xứ sở, ngôn ngữ và tập quán; không ở những nơi riêng biệt, không dùng ngôn ngữ lạ thường, cũng không theo một lối sống lập dị.

2. Ở những nơi văn minh cũng như những nơi kém phát triển; theo tập quán của dân địa phương trong cách ăn mặc và trong lối sống, mà vẫn cho thấy một nếp sống thanh cao, đáng kinh ngạc và khó tin.

3. Sống ở quê hương mình, nhưng, như những khách ngoại kiều; có chung mọi thứ như công dân, nhưng, phải gánh chịu đủ thứ như khách lữ hành.

4. Xem miền đất lạ nào cũng là quê hương của mình, nhưng, tự coi mình là khách lạ đối với quê hương; sống trong xác thịt, nhưng, không theo xác thịt; sống ở trần gian, nhưng, là công dân Nước Trời.

5. Tuân hành luật pháp, nhưng, cách sống vượt trên những đòi hỏi của pháp luật; bị ngược đãi, bị thù ghét, nhưng, vẫn yêu thương hết tất cả mọi người; bị kết án và bị giết, nhưng, vẫn gieo rắc tình yêu và sự sống.

6. Là những kẻ ăn mày, nhưng lại, làm cho người khác trở nên giàu có; thiếu thốn mọi thứ, nhưng lại, cảm thấy đủ đầy, dư dật.

7. Bị sỉ nhục, nhưng, giữa những sỉ nhục, lại được vinh quang; bị chà đạp, bị bôi nhọa danh dự, nhưng, hương thơm thánh thiện lại tỏa lan khắp nơi.

8. Chúc lành, khi bị nguyền rủa; tỏ lòng kính trọng, khi bị đối xử tồi tệ; làm điều lương thiện, khi bị coi là kẻ bất lương.

9.Sống giữa thế gian, như “hồn” ở trong “xác”: ở trong thế gian nhưng không bởi thế gian, như hồn ở trong thân xác nhưng không do thân xác; ở mọi nơi trên thế giới, như hồn có mặt khắp các chi thể.

10. Yêu những kẻ ghét mình, như linh hồn yêu thân xác, nhưng, thân xác lại ghét linh hồn. Xác thịt thù ghét và gây chiến với linh hồn, dù linh hồn không làm hại gì cho xác thịt, mà chỉ ngăn chặn nó khỏi những quyến luyến lệch lạc mà thôi.