Hành trình từ những hạt nếp

Lễ hội bánh chưng qua hành trình từ những hạt nếp

(Viết theo gợi ý của Linh mục Trần Ngọc Tân)

DSCF2165

Ngày Hè, kể chuyện bánh chưng

Đậu vàng, nếp bạc vui chung cộng đoàn

Trời Melbourne đang mùa nắng Hạ, nắng chang chang, mặt trời gay gắt chiếu xuống trần gian những tia nắng chói. Nắng như có lửa, nóng, có những ngày nóng, rất nóng! Cái nóng khiến cho những ai không có việc gì cần thiết đều muốn ngồi yên trong nhà cho khỏe người. Những cơn mưa mùa này hình như cũng sợ nắng hay sao mà trốn đâu mất! Trong cái nắng Hạ đó, Người Việt Nam ở Úc không quên cùng hướng về quê hương để đón mùa Xuân “tréo cẳng ngỗng,” Xuân ở trong nắng Hè! Lác đác tiếng pháo tết đã nổ dòn đâu đó ở các hội chợ tết.

Tết, nói đến Tết theo phong tục cổ truyền Việt Nam không thể thiếu bánh mứt và hoa tươi, mà nói tới bánh thì không thể thiếu đòn bánh tét dài dài, và nhất là tấm bánh chưng vuông vức hiện diện trong mọi nhà, từ thành thị đến nông thôn, từ trong nước truyền qua đến hải ngoại, nơi nào có Người Việt Nam sinh sống thì nơi đó có Tết và có bánh chưng. Không kể đến sang, hèn, giầu, nghèo nhà nào hầu như cũng có tấm bánh trong nhà để đón tết, mừng Xuân.

Theo truyền thuyết từ đời các vua Hùng để lại, bánh dầy tượng trưng cho trời, và bánh chưng tượng trưng cho đất. Những tấm bánh được làm ra sau những ngày mùa vất vả để tạ ơn trời đất sau một năm qua đi. Bánh chưng hay bánh dầy đều được dùng nguyên liệu chính là nếp, cộng nhân đậu xanh với thịt và thêm vài phụ liệu làm tăng các hương vị đặc trưng, làm cho chiếc bánh thêm đậm đà hợp với khẩu vị của nhiều người. Bánh chưng cũng dễ làm, nên nhiều nhà tự gói một vài chục tấm để ăn, hay mỗi nhà mấy tấm chung với nhau một nồi nấu, hoặc giả có nhà gói nhiều để bán cho những người không có điều kiện, không có thời gian để làm. Vậy để có đồng bánh chưng, người ta phải làm như thế nào nhỉ? Nhân dịp Tết sắp đến, qua sự gợi ý của Linh mục quản nhiệm Trần Ngọc Tân, nói Mõ thử viết một bài kể về hành trình của hạt nếp để thành một tấm bánh chưng. Vâng lời Ngài nên Mõ tui viết bài này

Đúng là bánh chưng dùng nếp để làm, để nấu. Nhưng để từ hạt nếp trở thành tấm bánh không ngờ nó lại nhiều công việc phải làm như vậy. Ông Lê Văn Miện, người phụ trách chung cho lễ hội bánh chưng Trung tâm Vinh Sơn Liêm đã liệt kê ra tới 25 công việc để hình thành một tấm bánh. Vậy nên Mõ không biết mình phải bắt đầu từ đâu bây giờ, vì trước khi người ta có đủ nguyên liệu để đứng gói bánh, thì người phụ trách đã bỏ ra bao nhiêu công để chuẩn bị: nào mua lá, mua nếp, mua đậu, mua hành, mua thịt, mua mắm, mua muối, mua giây, làm khuôn, chuẩn bị nồi nấu, củi lửa, chỉ kể sơ sơ nghe chừng như đã mệt rồi.

Ở Việt Nam, người ta có loại lá dong và giây lạt để gói bánh dễ dàng lắm, nhưng ở Úc, loại lá này không có, nên những nhà gói bánh phải dùng loại lá tre. Lá tre họ hái xong mang sấy khô, thật khô, đóng gói trong bao nylon bán ở Úc, mà lá tre này chỉ dành cho người Việt mình dùng gói bánh chưng thay cho lá dong (gọi là bánh chưng kiểu Úc nhỉ). Đương nhiên là do không có lá dong nên phải dùng cái loại lá tre vừa cứng, vừa nhỏ này để gói bánh. Trước khi gói bánh, việc chuyển hóa cái lá tre khô khẳng cứng còng kia trở về mềm mại cũng khá vất vả, nào cắt cuống lá, ngâm cho lá ngấm nước rã bụi đất nếu có, rồi mang luộc để chiếc lá mềm hơn, cắt đầu lá cho vừa với khuôn, lau lá cho sạch, gấp lá, tỉa cho vào khuôn để gói bánh.

Nếp được vo đi vo lại nhiều lần cho hết cám, ngâm trong nước sạch để qua đêm, vớt để cho ráo nước xong mới đong đếm cho đúng số lượng cần cho một tấm bánh, muốn bánh có mầu xanh mầu lá thì trộn chút màu xanh lá dứa. Đậu làm nhân thì được nhặt sạn kỹ càng trước khi hấp chín, để nguội. Thịt nhân cũng được cân đong theo cân lượng để không nhiều quá ăn ngán, ít quá thì không ngon.

Khuôn cũng được đóng đúng với kích thước, vuông vức, vừa phải, trông cân xứng. Có đủ những thứ nguyên liệu kể trên rồi, người gói bắt đầu làm việc theo thứ tự: đặt sợi giây cột bên dưới cái khuôn, xếp bốn cái lá góc cho khéo theo mặt trái phải, sao cho mặt trên của mặt chiếc bánh có cạnh vuông vuông, xinh xắn, xếp lá độn xung quanh, độn thêm lá góc cho bánh khỏi bể khi nấu, một chiếc bánh cũng phải mất từ 24 tới 30 cái lá tre mới an toàn cho chiếc bánh đẹp. Sau khi thấy lá xếp đã đủ kỹ, dùng một lon nếp thứ nhất đổ vào khuôn lá dùng tay dàn đều và nhấn chặt các góc khuôn cho nếp đều khắp, vuông bánh, dùng khuôn nhân vuông nhỏ hơn đặt chính giữa rồi lấy hộp đựng nhân cũng đã được cân đong cẩn thận, một lon đậu trước, rồi thịt, rồi tiếp một lon nhân đậu, cũng dàn ra cho đều, sau đó lấy khuôn nhân ra, dùng lon gạo thứ hai đổ khéo chung quanh để giữ làm sao cho nhân không bị tràn ra ngoài lớp nếp, rồi còn bao nhiêu nếp đổ tràn đều bên trên lớp nhân cho kín, cũng dàn đều rồi bẻ các mép lá xuống theo thứ tự, vuông vắn, khi các lá đã nằm êm, dùng tay đè chặt, xong lấy khuôn ra, bắt đầu cột giây ngang, dọc từ giữa ra ngoài, không lỏng quá và cũng đừng chặt quá, vì lỏng thì lá sẽ bung ra, mà chặt quá, khi nấu nếp nở ra làm rách lá. Đặc biệt, giây cột bánh phía ngoài phải đan xéo chắc chắn để giây không bị tuột khi vớt bánh. Thấy chưa, Mõ mới tả có phần gói bánh mà đã muốn hụt hơi rồi.

Khi đã đủ số bánh cho một nồi nấu, người ta mới chuẩn bị xếp vào nồi, cái vụ xếp bánh vào nồi này tưởng dễ, nhưng cũng đòi hỏi chút kinh nghiệm, không được xếp lỏng quá, và cũng không được chặt quá, xếp làm sao cho nước khi sôi dễ dàng lưu thông đều khắp từ trên xuống dưới nồi để bánh chín đều. Khi bánh đã được xếp xong, đổ nước ngập trên bánh chừng 15 phân cho các tấm bánh phía trên cũng ngập chìm trong nước, để bánh chín đều, sau đó mới nhóm bếp. Bên này họ thường dùng bếp khò gas để nấu, giúp cho người coi phần ‘khói lửa’ bớt đi sự vất vả của những người nấu bánh bằng củi. Vì bếp khò gas rất đều lửa, nên chỉ còn phải canh nước, nếu nước thiếu phải châm thêm để phần bánh phía trên luôn có nước sôi đầy đủ. Một nồi bánh chắc ăn phải nấu từ 6 tới 8 giờ kể từ khi nước bắt đầu sôi. Có lẽ, phần nấu và vớt bánh là vất vả nhất, vì vừa nóng, vừa phải làm nhanh, chuyển qua ép bớt nước, rồi ép giữ cho chiếc bánh có hình dáng vuông vắn, dễ nhìn.

Khi xác định bánh đã chín, tắt lửa bếp, sau đó múc nước trong nồi cho cạn bớt, rồi dùng móc, móc những chiếc bánh nóng hổi từ trong nồi ra cho vào những thau nước sạch, dùng khăn lau cho sạch mỡ màng hai hay ba lần tùy theo mức mỡ bọt nhiều ít. Lau xong chuyển qua để nước ráo, rồi chuyển tiếp đến bàn ép. Sau một đêm, nước đã khô và bánh nguội, chắc lại, là lúc bánh đã có thể ăn được. Bóc lớp vỏ, cắt tấm bánh chắc nịch, xanh xanh mầu lá, bên trong nhân vàng vàng mầu đậu, điểm chút nâu nâu của thịt trông cũng bắt mắt, những hạt nếp dẻo mà rền ăn vừa ngầy ngậy, ngon ngon. Ăn bánh chưng đã ngon, mà ăn bánh chưng kèm với củ kiệu, dưa hành, giò thủ, dưa món nữa thì tuyệt cú mèo.

Ngày tết, nhớ câu đối:

Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ.

Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh.

Ở xóm Mõ ngày nhỏ, có ông hàng xóm, khi tết về lại ngâm nga theo kiểu khác để tự đùa rằng:

Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ, bánh chưng xanh, không gạo! Vợ lừ chồng.

Năm nay tại Trung tâm Công giáo Việt Nam Thánh Vinh Sơn Liêm,  có lễ hội bánh chưng, Thấy lễ hội thật vui, lễ hội bánh chưng VSL. có mấy năm rồi. Hỏi rằng gói bánh chưng bán có lời không? Mõ thưa ngay, nếu tính toán kỹ theo người làm kinh tế thì không có lời. Vì làm ra chiếc bánh như Mõ vừa kể trên mất nhiều công quá. Nếu như họ chuyên nghiệp mà làm thì còn nhanh, đàng này toàn những người thiện nguyện vì niềm vui của cộng đoàn mà tới giúp, có những cụ cả trăm tuổi và có cả những em bé theo ông bà đến giúp các phần việc phụ. Chưa kể phần phục vụ nấu ăn cho hằng mấy chục người, để có những bữa cơm tập thể đông vui lắm lắm. Ai chưa một lần được hưởng niềm vui lễ hội bánh chưng, xin mau đến để được chung tay cùng lễ hội và hưởng niềm vui chung của cộng đoàn.

Nhưng nói về mặt tinh thần thì các cộng đoàn lời thật nhiều, lời vô giá, vì khi được nhìn các ông, các bà đến phục vụ thật đông đảo, với nét mặt mà ai cũng tươi vui. Quanh bàn làm việc, những câu chuyện xưa, chuyện nay, người già kể lại, truyền cho người trẻ nghe, chỉ cho nhau làm, giúp sửa cho nhau trong tình thân ái, đúng là lễ hội. Lễ hội giúp cho Cộng đoàn có những sinh hoạt cuối năm thật vui, mà đúng là vui như tết, tiếng cười cứ mãi vang vang. Mọi người trong cộng đoàn được ví như những hạt nếp rời rạc trắng bạc kia, đến bên nhau, qua mùa lễ hội, được những đôi tay vàng khéo léo làm cho họ nở ra những bông hoa yêu thương, những tinh anh phục vụ vì người khác, tiết ra chất keo dẻo để kết chặt cùng nhau, làm thành tấm bánh thơm tho, chắc nịch, đậm ân sủng để dâng lên tổ tiên, ông bà. Và nhất là được dâng lên Thiên Chúa như lời cảm tạ, vì Người đã ban cho mọi người trong cộng đoàn năm vừa qua được an bình, hạnh phúc.

 

 

 

CHƯƠNG TRÌNH ĐẠI LỄ LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT 2016

CHƯƠNG TRÌNH ĐẠI LỄ LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT  2016

THÁNH GIOAN ÐẠT (1764-1798)

THÁNH GIOAN ÐẠT (1764-1798)

Gioan Ðạt, linh mục; sinh khoảng 1764 tại Ðồng Chuối, Thanh Hóa; chết ngày 28/10/1798. Thánh Ðạt, được mô tả là một người rất bình thản, được thụ phong linh mục năm 1798. Sau khi bị bắt vì tội làm linh mục bất hợp pháp, ngài bị tù 3 tháng, rồi bị xử trảm (chém đầu). Ngài và thánh Emmanuel Triệu là những vị linh mục triều đầu tiên mà cuộc tử đạo đã được ghi chép và lưu trữ. Phong Á Thánh 1900. Lễ kính ngay 28 tháng 10.

Hai tháng tù tại Đình Đang, cha Đạt làm mọi người bỡ ngỡ, vì thấy cha trong hoàn cảnh đó mà vẫn bình tĩnh vui vẻ. Khi các tín hữu đến thăm và khóc thương, cha nói chuyện vui cho mọi người bớt ưu sầu và an ủi khích lệ họ. Cha nói : “Tử đạo là phúc cao trọng An Nam ta chưa được mấy người. Nếu được tử đạo, tôi mừng lắm”.

Lương dân sống gần trại giam cũng cảm mến thương cha. Một thiếu phụ lòng ngay đưa cha một chai độc dược để kết liễu cuộ cđời khổ đau trong tù ngục. Cha từ chối và giải thích cho bà biết: “Người Công Giáo chân chính, dù trong hoàn cảnh nào cũng không chấp nhận việc tự tử”. Đặc biệt cha còn cảm hóa được cả đám lính canh ngục. Mới dầu họ hay làm khó dễ, cứ mỗi lần đổi ca gác, họ lại bắt các tín hữu đút lót tiền, nếu không họ sẽ hành hạ tù nhân. Sau thấy được lòng bác ái yêu thương của cha Đạt, đám lính canh đã có thiện cảm và dễ dàng hơn với các tín hữu. Một lần cha bênh vực cho một người lính ăn cắp nải chuối giáo dân gởi vào cho cha. Lần khác, cha nói với họ rằng: “Khi nào tôi được phúc lên trời, tôi sẽ chẳng quên anh em dưới thế”.

Ông Thiềng, cai ngục, tỏ lòng quý mến cha cách đặc biệt. Khi gặp riêng, ông nói với cha rằng: “Tôi thấy cụ khôn ngoan, đạo nghĩa thì muốn kết nghĩa huynh đệ lắm, ngặt vì cụ sắp bị kết án tử rồi. Tôi xin hứa biếu cụ cỗ quan tài để biểu lộ lòng tôi quí cụ”.

Nhiều lần, cha Đạt và các tín hữu bị lôi ra quỳ trước tòa, tay chân mang xiềng xích, cổ đeo gông. Ông Hoàng Đệ là em vua Cảnh Thịnh, đích thân chủ tọa phiên tòa. Ông bắt các anh hùng đức tin chối đạo hoặc chà Thánh Giá, và dù đã áp dụng nhiều hình thức tra tấn dã man, nhưng ông vẫn hoàn toàn thất bại. Có hôm ông yêu cầu cha Đạt cắt nghĩa tấm ảnh phán xét chung, rồi nói cha đạp lên tấm ảnh đó thì sẽ được tha. Nhưng cha cúi xuống cầm lấy ảnh và hôn kính cách sốt sắng.

Trung tuần tháng 10, ông Hoàng Đệ gọi cha ra công đường tuyên án xử tử. Ông tưởng nghe bản án, cha sẽ kinh sợ và đổi ý, không ngờ cha lại tỏ ra hân hoan khác thường. Về trại giam cha thuật cho các bạn tù nghe án xử như một tin mừng đến với cha. Cha Huấn xứ Bạch Bát giả làm cụ đồ bạn cũ đến thăm, giải tội và đem cho cha Mình Thánh Chúa.

Đúng ngày hành xử, trời bỗng đổ cơn mưa như trút. Cha Đạt, cổ đeo gông nặng trĩu, phải lẽo đẽo chạy theo lính dưới cơn mưa tầm tã tiến ra pháp trường Tinh hà. Tại đây, giáo dân đã trải chiếu hoa, cha bình tĩnh quỳ xuống cầu nguyện. Khi các quan cho phép, tìn hữu ùa đến bên cha lãnh phép lành cuối cùng. Cha khuyên họ : “Là Kitô hữu, chúng ta phải vâng lệnh vua quan trong những điều hợp lý, nhưng trước hết, phải tôn trọng lề luật Chúa”.

Một hồi chiêng nồi lên, mọi người phải lui ra xa. Lý hình vung gươm kết liễu cuộc đời vị linh mục trẻ đầy nhiệt huyết và can đảm. Giáo hữu và lương dân đều xúm lại thấm máu vị chứng nhân đức tin. Đó là ngày 28.10.1798, khi đó cha Đạt mới 33 tuổi, với chưa đầy một năm phục vụ trong chức linh mục.

Đời sống cha Gioan Đạt là mẫu gương sáng ngời về tình yêu. Yêu lý tưởng, cha hiến thân tu hành, yêu anh em, cha tự nguyện nộp mình, và yêu Thiên Chúa, cha hiến tế chính mạng sống vô giá không thương tiếc. Thi hài vị tử đạo được đưa về an táng tại nhà thờ Phúc Nhạc (Phát Diệm).

 Lạy Thánh Đạt Tử Đạo, xin cầu cho chúng con.

Sống đạo hôm nay : THA THỨ VÀ THƯƠNG XÓT LÀ ĐIỀU ĐẸP LÒNG THIÊN CHÚA NHẤT (Part 2)

Sống đạo hôm nay :             THA THỨ VÀ THƯƠNG XÓT LÀ ĐIỀU ĐẸP LÒNG THIÊN CHÚA NHẤT (Part 2)

Hướng cái nhìn về Thiên Chúa từ bi và tới các anh chị em cần lòng thương xót, có nghĩa là tập trung chú ý trên nội dung nòng cốt của Phúc Âm là Chúa Giêsu, Lòng Thương Xót nhập thể , khiến cho con mắt của chúng ta trông thấy mầu nhiệm vĩ đại của Tình Yêu Ba Ngôi  của Thiên Chúa. Cử hành một Năm Thánh Lòng Thương Xót đồng nghĩa với việc đặt để vào trung tâm cuộc sống cá nhân và cuộc sống của các cộng đoàn của chúng ta sự chuyên biệt của đức tin kitô, nghĩa là Chúa Giêsu Kitô, Thiên Chúa từ nhân.

Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói: Như vậy một Năm Thánh  để sống lòng thương xót. Phải, thưa anh chị em thân mến, Năm Thánh này được cống hiến cho chúng ta để chúng ta kinh nghiệm được trong cuộc sống sự đụng chạm êm dịu và ngọt ngào của ơn tha thứ của Thiên Chúa, sự hiện diện của Ngài bên cạnh chúng ta, sự gần gũi của Ngài nhất là trong những lúc cần thiết hơn.

Tóm lại, Năm Thánh này là một thời gian đặc ân để Giáo Hội học chỉ lựa chọn “điều hài lòng Thiên Chúa nhất”. Và cái gì “đẹp lòng Thiên Chúa nhất?” Đó là tha thứ cho các con cái Ngài, thương xót chúng, để tới lượt chúng, chúng cũng tha thứ cho các anh em khác, bằng cách chiếu toả rạng ngời như các ánh đuốc của lòng thương xót trên thế giới này. Anh chị em thân mến, Năm Thánh sẽ là một “thời gian thuận tiện” đối với Giáo Hội, nếu chúng ta học lựa chọn “điều làm hài lòng Thiên Chúa nhất”, mà không nhượng bộ cám dỗ nghĩ rằng có điều gì đó quan trọng hay ưu tiên hơn. Không có gì quan trọng hơn là việc lựa chọn điều làm Thiên Chúa hài lòng nhất”, đó là lòng thương xót, tình yêu của Ngài, sự hiền dịu của Ngài, vòng tay ôm của Ngài, các cử chỉ yêu thương của Ngài!

Đó là điều làm Thiên Chúa hài lòng nhất. Trong một cuốn sách thần học thánh Ambrrogio đã viết về Ađam. Ngài lấy lại lịch sử tạo dựng thế giới và nói rằng: mỗi ngày sau khi làm ra một vật – mặt trăng, mặt trời hay các thú vật –  trình thuật nói rằng: “Và Thiên Chúa thấy điều này tốt lành”. Nhưng khi tạo dựng nên người nam và người nữ thì trinh thuật nói: “Và Thiên Chúa thấy điều này rất tốt lành”. Thánh Ambrrogio hỏi: “Mà tại sao lại rất tốt lành?” Bởi vì Thiên Chúa hài lòng sau việc tạo dựng nên người nam và người nữ chăng?” Bởi vì sau cùng Ngài đã có ai đó để tha thứ. Điều này thật là đẹp: niềm vui của Thiên Chúa là tha thứ, bản thể của Thiên Chúa là lòng thương xót. Vì vậy trong năm nay chúng ta phải mở con tim ra, để cho tình yêu này, để cho niềm vui này của Thiên Chúa làm tràn đầy con tim của chúng ta với lòng xót thương của Ngài.                                                  (còn tiếp)

 

Thông tin trong tuần 24.01.2016

Thông tin trong tuần 24.01.2016

1/ CĐ chúc mừng lễ Bổn Mạng Giáo Khu Gioan Bosco(3.30Pm, Thứ 7,30/01), Xin Chúa Xuân, chúc lành và liên kết mọi gia đình trong bình an và ân sủng của Thiên Chúa Đấng giàu lòng Thương Xót.

2/ Đoàn Thiếu Nhi Thánh Thể sẽ bắt đầu ghi danh cho niên học mới, lúc 10Am, ngày Chúa Nhật (hôm nay) 24.01.

3/ Xin anh chị em, có người thân đau yếu, già cả, ghi danh để được trao Mình Thánh Chúa.

4/Thật đúng là Lễ hội Bánh Chưng tết! Tuần qua đã có nhiều anh chị em; từ bé thơ cho đến quí vị Cao niên đều tham gia. Mọi người phấn khởi trao đổi chuyện trò, và niềm vui đong đầy trong giờ cơm trưa điềm đạm. Anh chị em, ai chưa có cơ hội xin kính mời.

Cũng xin báo cho anh chị em biết ngày cuối nhận order là 31/01, và ngày cuối giao bánh là 06/02/2016.

5/ Cộng Đoàn xin chia buồn với gia đình và cầu nguyện cho linh hồn Bà Maria Cao Thị Khiết, vừa mới được Chúa gọi về.

5/ Thứ Ba, ngày 26/01, Thánh lễ Tất niên của Cộng Đồng Công Giáo Việt Nam tại Melbourne. Mời anh chị em đến hiệp dâng.

6/ Mời tất cả các ca viên thuộc các ca đoàn trong Trung Tâm, tham gia hát đại lễ Lòng Chúa Thương Xót (Chúa Nhật 03/04/16).

Chúa Nhật III Thường Niên– Năm C – 24.01.16

 

24.01.2016jpg_Page1

CN 24.01.2016_2

Bài Đọc Chúa Nhật III QN C – 24.01.2016

SachLeRoma

Bài Đọc Chúa Nhật 3 QN C – 24.01.2016 – 

(UPDATED 22/01/2016)

Bài Đọc 1:

Ông Ét-ra và các thầy Lê-Vi đọc và giải thích sách Luật.

Bài trích sách Nơ-khe-mi-a.

Hôm ấy, ông Ét-ra cũng là tư tế đem sách Luật ra trước mặt cộng đồng gồm đàn ông, đàn bà và tất cả các trẻ em đã tới tuổi khôn. Ông đứng ở quảng trường phía trước cửa Nước, đọc sách Luật trước mặt đàn ông, đàn bà và tất cả các trẻ em đã tới tuổi khôn. Ông đực từ sáng sơm tới trưa, và toàn dân lắng tai nghe sách Luật.

Kinh sư Ét-ra đứng trên bục gỗ đã đóng sẵn để dùng vào việc nay. Ông Ét-ra  mở sách ra trước mặt toàn dân, vì ông đứng cao hơn mọi người. Khi ông mở sách ra thì mọi người đứng dậy. Bấy giờ ông Ét-ra chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa vĩ đại, và toàn dân giơ tay lên đáp rắng: “A-men! A-men!” Rồi họ sấp mặt sát đất mà thờ lạy Đức Chúa. Ông Ét-ra và các thầy Lê-vi đọc rõ ràng và giải thích sách Luật của Thiên Chúa, nhờ thế mà toàn dân hiểu được những gì các ông đọc.

Bấy giờ ông Nơ-khi-mi-a, tổng đóc, ông Ét-ra, tư tế kiêm kinh sư, cùng các thầy Lê-vi là những người đã giảng giải Luật Chúa cho dân chúng, nói với họ rằng: “ Hôm nay là ngày thánh hiến cho Đức Chúa là Thiên Chúa của anh em, anh em đừng sầu thương khóc lóc.” Sở dĩ ông nói thế là vì toàn dân đều khóc khi nghe lời sách Luật. Ông Ét-ra còn nói với dân chúng rằng: “ Anh em hãy về ăn thịt béo, uống rược ngon, và gửi phần cho những ngowif không sẵn của ăn, vì hôm nay là ngày thánh hiến cho Chúa chúng ta. Anh em đừng buồn bã, vì niềm vui của Đức Chúa là thành trì bảo vệ anh em.”

 

Đó là lời Chúa.

Đáp Ca:

Đ: Lạy Chúa, Lời Chúa là thần khí và là sự sống.

Luật pháp Chúa quả là hoàn thiện,
bổ sức cho tâm hồn.
Thánh ý Chúa thật là vững chắc,
cho người dại nên khôn. Đ

Huấn lệnh Chúa hoàn toàn ngay thẳng,
làm hoan hỷ cõi lòng.
Mệnh lệnh Chúa xiết bao minh bạch,
cho đôi mắt rạng ngời. Đ

Lòng kính sợ Chúa luôn trong trắng,
tồn tại đến muôn đời.
Quyết định Chúa phù hợp chân lý,
hết thảy đều công minh.Đ

Lạy Chúa là núi đá cho con trú ẩn,
là Đấng cứu chuộc con, cúi xin Ngài vui nhận
bấy nhiêu lời miệng lưỡi thân thưa,
và bao tiếng lòng con thầm thĩ
mong được thấu đến Ngài. Đ

Bài đọc 2: 

Anh em là thân thể ĐỨc Ki-tô, và mỗi người là một bộ phận

Bài trích thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.

Thưa anh em, ví như thân thể người ta chỉ là một, nhưng lại có nhiều bộ phận, mà các bộ phận của thân thể tuy nhiều, nhưng vẫn là một thân thể, thì ĐỨc Ki-tô cũng vậy. Thật thế, tất cả chúng ta, dầu là Do-thái hay Hy lạp, nô lệ hay tự do, chúng ta đều đã chịu phép rửa trong cùng một Thần Khí để tở nên một thân thể. Tất cả chúng ta đã ddwwowcj đầy tràn một Thần Khí duy nhất.

Thật vậy, thân thể gồm nhiều bộ phận, chứ không phải chỉ có một mà thôi. Giả như chân có nói: “Tôi không phải là tay, nên tôi không thuộc về thân thể”, thì cũng chẳng vì thế mà nó không thuộc về thân thể. Giả như tai có nói: “Tôi không phải là mắt, vậy tôi không thuộc về thân thể”, thì cũng chẳng vì thế mà nó không thuộc về thân thể. Giả như toàn thân chỉ là mắt, thì lấy gì mà nghe? Giả như toàn thân chỉ là tai, thì lấy gì mà ngửi?

Nhưng Thiên Chúa đã đặt mỗi bộ phận vào một chỗ trong thân thể như ý Ngowif muôn. Giả như tất cả chỉ là một thứ bộ phận, thì làm sao mà thành thân thể được? Như thê, bộ phận tuy nhiều mà thân thể chỉ có một. Vậy mắt không có thể bảo tay: “Tao không cần đến mày”; đầu cũng không thể bảo chân “Tao không cần chúng mày”.

Hơn nữa, những bộ phận xem ra yếu đuối nhất thì lại là cần thiết nhất; và những bộ phận tai coi là tầm thường nhất, thì ta lại tôn trọng hơn cả. Nhưng bộ phận kém trang nhã, thì ta lại mặc cho chúng trang nhã hơn hết. Còn nhưng bộ phận trang nhã thì không cần gì cả. Nhưng Thiên Chúa đã khéo xếp đặt các bộ phận trong thân thể, để bộ phần nào kém thì được tông trọng nhiều hơn. Như thế, không có chia rẽ trong thân thể, trái lại các bộ phận đều lon lắng cho nhau. Nếu một bộ phần nào đau, thì mọi bộ phận cùng đau. Nếu một bộ phần nào được vẻ vang, thì mọi bộ phận cũng vui chung.

Vậy anh em, anh em là thân thể Đức Ki-tô, và mỗi người là một bộ phận. Trong Hội Thánh, Thiên Chúa đã đặt một số người, thứ nhất là các Tông Đồ, thứ hai là các ngôn sứ, thứ ba là các thầy dạy, rồi đến những người được ơn làm phép lạ, được những đặc sủng để chữa bệnh, để giúp đỡ người khác, để quản trị, để nói các thứ tiếng lạ. Chẳng lẽ ai cũng là tông đồ? Chẳng lẽ ai cũng là ngôn sứ, ai cũng là thầy dạy sao? Chẳng lẽ ai cũng được ơn làm phép lạ, ai cũng được ơn chữa bệnh sao? Chẳng lẽ ai cũng nói được các tiếng lạ, ai cũng giải thích được các tiếng lạ sao?

Đó là lời Chúa.

Tung hô Tin Mừng:

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa đã sai tôi đi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn, công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha. Ha-lê-lui-a.

19/1/16. Lễ hội bánh chưng cộng đoàn đã khai mạc

Lễ hội bánh chưng Vinh Sơn Liêm khai mạc thật tốt đẹp

DSCF2118

Vinh Sơn Liêm, đúng theo chương trình đã thông báo, sáng Thứ Hai 18/01/2016, lễ hội bánh chưng phục vụ cộng đồng Việt Nam tại Melbourne theo phong tục cổ truyền Việt Nam đã khai mạc thật vui vẻ tại Trung tâm Công Giáo Việt Nam Thánh Vinh Sơn Liêm.

Xin mời coi hình

Với sự có mặt thường trực của Linh mục quản nhiệm và những người phụ trách, được sự hưởng ứng nồng nhiệt của đông đảo các thành phần trong cộng đoàn về chung tay góp sức cho lễ hội khai mạc thật tốt đẹp.

Với những khuôn mặt quen thuộc đã từng giúp lễ hội trong những năm qua như: bà Soeur, ông cố Vân, bà Ngoãn, bà Nga, bà Hóa, ông Kiên, cô chú Hiếu và cháu gái, cô chú Lai, bà Mơ, bà Lý, bà Hải, bà Ngọ, bà Nhài, Kim Oanh, ông bà Hải, chị Thanh Huyền, Cẩm Lệ, Chị Cẩm, chị thủ quỹ Legio, anh chị Cư, Hùng, cô Tuyết, bà Tin, cô Mai, cô Tâm, bà Tín, bà Hoa, bà Hiền, Bích, bà Châu (Vinh,) ông Nam, có cả khách du lịch từ Việt Nam qua cũng đến, giúp, có nhiều người tôi chưa biết tên nhưng gặp họ hằng ngày vv (xin mời coi trong hình đăng kèm) người cao tuổi nhất trên 80 và người trẻ nhất mới có 5 tuổi đi theo bà đến, cũng thích thú gom bánh chất lên xe đẩy vào kho.

Với 25 loại công việc, có thể làm từ sáng sớm cho tới khuya, giúp cho mọi người có thể chung tay, thay nhau làm việc từ sáng cho đến chiều được, đã giúp cho những ai có lòng, có chút thời gian rảnh rỗi trong ngày có thể đến trung tâm bất cứ giờ nào để phục vụ lễ hội cộng đoàn.

Hiện bánh chưng đã có sẵn để phục vụ cho những ai muốn ăn bánh chưng sốt, xin mời đến trung tâm để mua về dùng hay làm quà tặng bạn bè và gia đình chào đón tết cổ truyền Việt Nam.

Sống đạo hôm nay : NĂM THÁNH LÀ THỜI GIAN HỌC SỐNG THA THỨ VÀ THƯƠNG XÓT LÀ ĐIỀU ĐẸP LÒNG THIÊN CHÚA NHẤT – P1

Thuong Xot Nhu Chua Cha 2015Sống đạo hôm nay :             NĂM THÁNH LÀ THỜI GIAN HỌC SỐNG THA THỨ VÀ THƯƠNG XÓT LÀ ĐIỀU ĐẸP LÒNG THIÊN CHÚA NHẤT

Anh Chị Em thân mến, việc học hỏi về Năm Thánh là điều rất cần thiết để chúng ta có thể hiểu được ý nghĩa của việc thiết lập Năm Thánh và lãnh nhận cách hiệu quả. Tuy nhiên, thời gian ở Trung Tâm, nơi chúng ta cử hành Thánh Lễ thì quá ngắn ngủi, không đủ để chúng ta tìm hiểu. Chính vì thế, tôi ao ước trích dẫn một số bài viết có ích, nhằm giúp anh chị em có thể tìm hiểu thêm nơi những tờ thông tin hàng tuần. Mong anh chị em khiêm nhường, yêu thương đón nhận.

 Năm Thánh là thời gian ưu tiên để học sống điều đẹp lòng Thiên Chúa nhất là tha thứ và xót thương

Năm Thánh là một lúc ưu tiên để Giáo Hội học chỉ lựa chọn điều đẹp lòng Thiên Chúa nhất: đó là tha thứ cho các con cái Ngài, thương xót chúng, để đến lượt chúng, chúng cũng có thể tha thứ cho các anh em khác và chiếu toả rạng ngời như các ánh đuốc lòng xót thương của Thiên Chúa trong thế giới này. Việc canh tân các cơ quan và cấu trúc của Giáo Hội cũng là một phương thế dẫn đưa chúng ta tới kinh nghiệm sinh  động làm sống lại lòng thương xót của Thiên Chúa.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương năm châu tham dự buổi tiếp kiến sáng thứ tư hàng tuần. Như quý vị đã biết, sáng thứ ba (8/12/2015)vừa qua ĐTC đã chủ sự thánh lễ và lễ nghi mở Cửa Năm Thánh Lòng Thương Xót, sau khi đã mở Cửa Thánh tại Bangui thủ đô Cộng hòa Trung Phi trong chuyến công du Phi châu hồi hạ tuần tháng 11 vừa qua. Chính vì thế trong bài huấn dụ ĐTC đã cùng mọi người suy tư về ý nghĩa của Năm Thánh Lòng Thương Xót. Giải thích lý do Giáo Hội cử hành Năm Thánh ngoại thường này. ĐTC nói:

Giáo Hội cần thời điểm ngoại thường này. Tôi không nói lúc này là tốt cho Giáo Hội. Tôi nói: Giáo Hội cần lúc ngoại thường này. Trong thời đại có các đổi thay sâu rộng của chúng ta Giáo Hội được mời gọi cống hiến phần đóng góp đặc thù của mình, bằng cách làm cho các dấu chỉ sự hiện diện và gần gũi của Thiên Chúa được hữu hình. Và Năm Thánh là một thời gian thuận tiện cho tất cả chúng ta, để khi chiêm ngưỡng Thiên Chúa Thương Xót, vượt mọi hạn hẹp của con người và tỏa rạng trên sự tối tăm của tội lỗi, chúng ta có thể trở thành các chứng nhân xác tín và hữu hiệu hơn.          (Còn tiếp)

Thánh Gioan Baotixita Cỏn (1805 – 1840)

THÁNH GIOAN BAOTIXITA CỎN (1805 – 1840)

 Gioan Baotixita Cỏn, Sinh năm 1805 tại Kẻ Bàng, Nam Ðịnh, Giáo dân, Lý Trưởng, bị xử trảm ngày 8/11/1840 tại Bẩy Mẫu dướiđời vua Minh Mạng, Đức Lêo XIII suy tôn hai ông Martinô Thọ và Gioan Baotixita Cỏn lên bậc Chân Phước ngày 27.05.1900. Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn các ngài lên bậc Hiển thánh. Lễ kính vào ngày 8/11.

 Đối với ông Gioan Cỏn, việc tử đạo là biến cố ông hân hoan hằng mong đợi. Trên đường ra pháp trường, ông vẫn tười cười chào giã biệt mọi người dù quen hay không. Khi thấy một người đang khóc thương mình, ông dừng lại nói : “Sao anh lại khóc, lẽ ra phải mừng cho tôi chứ ?” Có lẽ ông đã thấy cửa Thiên Đàng đang rộng mở đón tiếp mình.

Gioan Cỏn sinh năm 1805 tại làng Kẻ Báng, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định và có họ hàng với ông Martinô Thọ. Ông sống bằng nghề nông, cầy sâu cuốc bẫm, chân lấm tay bùn, gia đình tuy nghéo nhưng luôn thuận hòa ấm êm, là một tín hữu sáng suốt và nhiệt thành, ông Cỏn ý thức phải đem Tin Mừng thánh hóa mội trường mình đang sống. Ông đã thành công trong vụ kiện một người Lý trưởng cậy thế chiếm đoạt tiền của dân chúng.

Từ sau vụ kiện đó, uy tín ông càng ngày càng gia tăng cho đến khi ông được dân tín nhiiệm đề cử làm Lý trưởng. trong chức vụ ấy, ông hết lòng tận tụy với việc chung. Tuy nhiên do bạn bè lôi kéo, ông thường bê trễ trong các sinh hoạt tôn giáo. Bù vào đó, ông rất sẵn lòng phục vụ anh em vì đạo. Có lần ngay giữa đêm khuya, ông lặn lội mưa gió mời linh mục đến giúp một bệnh nhân hấp hối.

Khi vua Minh Mạng ra lệnh truy nã các thưà sai và linh mục, ông Cỏn bố trí xếp đặt cho các vị đến ẩn trong làng. Ông bị bắt vì tội chứa chấp các đạo trưởng : Cha già Thịnh ở Kẻ Trình bị bệnh nặng và không có chỗ chữa trị, ông Cỏn đón về để cha ở trong nhà cháu mình, để dễ dàng chăm sóc thuốc thang, và thế là hai cha con bị bắt ở đây.

Quan thấy việc áp dụng các hình khổ không làm cho ông Cỏn xiêu lòng, nên cho lệnh bắt vợ con để áp lực, buộc ông bỏ đạo. May măn ông biết trước, vội nhắn tin cho gia đình lẩn tránh nơi khác. Tuy thế, quan vẫn nói với ông: “Nếu ta đưa vợ con ngươi đến đây để giết thì các ngươi có chịu bỏ đạo không?”.

Ông Cỏn đáp: “Thưa quan, cửa nhà vợ con đều do Chúa ban, chúng tôi chẳng có gì tiếc xót cả. nếu vợ con tử đạo, chúng tôi càng mong ước về Thiên Đàng”.

Nghe thế, quan càng giận dữ hành hạ ác liệt hơn nữa : Ban ngày phơi nắng, ban đêm bắt nằm ngoài cống rãnh nước thải của trại tù, và bớt phần ăn suốt tuần lễ.

Bản án trảm quyết gởi vào kinh đô và được vua Minh Mạng ký duyệt. Ngày 06.11, ông biết tin, tìm cách gặp các cha cũng bị bắt để xưng tội và chuẩn bị tâm hồn. Ngày 08.11.1840, cùng với ba vị linh mục, hai ông bị điệu ra pháp trường Bẩy Mẫu. Dọc đường ông vẫn tươi cười chào hỏi mọi người. đến nơi, ông quỳ cầu nguyện một lát, rồi đưa tay cho quân lính trói vào cọc.

Theo lệnh quan, lý hình vung gươm, đưa ngài về Quê Hương mong ước. Từ nay mãi mãi ở trong vinh quang bất diệt. Thi hài đấng tử đạo được đưa về an táng ở xứ Kẻ Báng.

 

 Lạy Thánh Cỏn Tử Đạo, xin cầu cho chúng con.