
[pdf-embedder url=”http://www.vinhsonliem.org/wp-content/uploads/2017/11/2017-Chistmas-At-The-Mass-During-The-Night.pdf” title=”2017-Chistmas -At The Mass During The Night”]
[pdf-embedder url=”http://www.vinhsonliem.org/wp-content/uploads/2017/11/2017-Chistmas-At-The-Mass-During-The-Night.pdf” title=”2017-Chistmas -At The Mass During The Night”]
[pdf-embedder url=”http://www.vinhsonliem.org/wp-content/uploads/2017/11/Sunday-24-DECEMBER-2017.pdf”]
24/12 Chúa Nhật : Lễ Vọng Giáng Sinh, lúc 8.30pm
25/12 Thứ Hai : Thánh lễ Giáng Sinh, lúc 11.30am
: Thánh lễ Chiều Giáng Sinh, lúc 5.00pm
Vì ngày Chúa Nhật 24/12 trùng vào Đêm Vọng Giáng Sinh, vì thế sẽ không có Thánh lễ chiều Chúa Nhật lúc 5 Pm. Thay vào đó, Cộng Đoàn chúng ta sẽ mừng lễ Vọng Giáng Sinh lúc 8.30pm.
Để không mất lễ Chúa Nhật thứ Tư Mùa Vọng (24/12), Xin ACE lưu ý sắp xếp dâng lễ vào Chiều Thứ Bảy 23/12 và Sáng Chúa Nhật lúc 8.45am và 11.30am.
Gần đến ngày Giáng sinh, cô bé nói với mẹ: “Không biết năm nay ông già Noel có mang quà đến cho con không, nhưng con vẫn đặt đôi giày trong lò sưởi. Chắc ông già Noel không quên con đâu phải không mẹ?”. Bà mẹ âu yếm vỗ về: “Đừng nghĩ đến điều đó trong ngày Giáng sinh năm nay con gái ạ. Chúng ta chỉ cầu mong có đủ thực phẩm để qua mùa đông khắc nghiệt này là quý lắm rồi”. Nhưng cô bé không tin rằng ông già Noel có thể quên cô. Vào buổi tối trước ngày Giáng sinh, cô đặt đôi giày trong lò sưởi và đi ngủ với giấc mơ về ông già Noel. Người mẹ nhìn vào đôi giày của con và buồn rầu khi nghĩ đến sự thất vọng của con gái, nếu buổi sáng hôm sau cô không nhìn thấy một món quà nào trong đó. Năm nay, ngay cả một món quà Giáng sinh nhỏ cho con, bà cũng không lo được.
Buổi sáng hôm sau, cô bé thức dậy sớm và chạy đến nơi cô đặt đôi giày. Đúng như sự mơ ước của cô, đêm qua ông già Noel đã đến và mang cho cô bé một món quà. Đó là một con chim nhỏ bé nằm thiêm thiếp trong chiếc giày, có lẽ vì đói và lạnh. Nó nhìn cô bé với đôi mắt long lanh và kêu lên mừng rỡ khi cô vuốt nhẹ lên bộ lông mềm mại của nó. Cô bé nhảy múa vì vui mừng và ôm chặt con chim nhỏ bé vào ngực mình. Cô chạy đến bên giường, nơi mẹ cô đang nằm và reo lên: “Hãy nhìn con đây mẹ ơi. Ông già Noel không quên con và đã mang đến cho con món quà ý nghĩa này!”. Những ngày sau đó, cô bé săn sóc con chim, sưởi ấm và cho nó ăn. Con chim líu ríu bên cô bé và đậu lên vai cô trong khi cô làm việc. Khi mùa xuân đến, cô bé mở lồng cho con chim bay vào rừng nhưng nó không chịu bay xa, cứ loanh quanh gần nhà cô bé và mỗi buổi sáng, cô bé lại thức giấc bởi tiếng hót líu lo bên ngoài song cửa sổ….
Bà mẹ nhìn con trong niềm hạnh phúc vô bờ…Vì không muốn làm con thất vọng, bà đã vào rừng đêm hôm đó hy vọng tìm thấy một thứ gì làm qùa thay ông noel tặng con, và đã gặp chú chim sắp chết vì lạnh và đói này….
Thiên Chúa đã tặng cho nhân loại cả chính Con yêu của Ngài là Đức Giêsu – chỉ vì thương xót chúng ta !
Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng, trong dịp Giáng Sinh, các Kitô hữu nên vui mừng và chia sẻ niềm vui cho nhau, nhưng không chỉ là những bữa tiệc
Đừng làm cho Giáng Sinh trở thành dịp kỷ niệm của chủ nghĩa tiêu thụ, với những quà tặng hời hợt và vô nghĩa hoặc lãng phí dư thừa. Thay vào đó, hãy làm cho dịp này trở thành ngày lễ mừng, khi con người vui tươi chào đón Chúa trong máng cỏ của cõi lòng mình.
Giáng Sinh là gì? Đức Thánh Cha nhắc lại rằng, Giáng Sinh là “bữa tiệc của khó nghèo”, và Đức Thánh Cha mời gọi các Kitô hữu ăn mừng Giáng Sinh trong cung cách này.
Đây là câu chuyện Giáng Sinh chân thực: Giáng Sinh là bữa tiệc của khó nghèo, của Thiên Chúa, Đấng đã “tự hủy” chính Mình , tự chấp nhận thân phận nô lệ. Giáng Sinh là bữa tiệc của Thiên Chúa, Đấng là kẻ phục vụ bàn ăn. Giáng Sinh là bữa tiệc của Thiên Chúa, Đấng đã tự làm cho chính Mình từ chỗ thông minh và khôn ngoan, trở nên nhỏ bé nhất, trở nên đơn sơ và nghèo hèn. Với những lời khuyên ấy, Đức Thánh Cha mời mọi người tái khám phá ý nghĩa đích thực của Lễ Giáng Sinh.
Nghi thức bẻ bánh lập lại cử chỉ của Chúa Kitô trong bữa Tiệc Ly: “Người cầm lấy bánh, bẻ ra và trao cho các môn đệ”. Vào thời các Tông đồ, thánh lễ được gọi là việc “bẻ bánh”. Thánh Phaolô giải thích: “Tấm bánh mà chúng ta bẻ ra chẳng phải là thông phần vào Mình Chúa đó sao ? Vì có một tấm bánh, nên chúng ta tuy nhiều người, chúng ta cũng chỉ là một thân thể, vì hết thảy chúng ta thông phần vào một tấm bánh”.
Cử chỉ bẻ bánh thể hiện rõ ràng giá trị và tầm quan trọng của dấu hiệu hiệp nhất của mọi người trong cùng một tấm bánh, và của dấu hiệu yêu thương trong việc mọi người cùng chia với nhau tấm bánh duy nhất.
Trước đó, kinh Tạ Ơn đã nhấn mạnh điều này khi bày tỏ lời nguyện sau: “Chúng con cúi xin Cha cho Thánh Thần liên kết chúng con nên một khi chúng con dự tiệc Mình và Máu Đức Kitô” (kinh Tạ Ơn II). Chúng ta không thể tăng triển trong sự hiệp nhất với Chúa Kitô nếu chúng ta không cùng một lúc tăng triển trong sự hiệp nhất huynh đệ.
Ngày xưa, nghi thức bẻ bánh chiếm nhiều thời gian vì phải chia sẻ bánh thánh cho tất cả cộng đoàn. Ngày nay, vì những lý do mục vụ (số người rước lễ đông chẳng hạn), người ta thường sử dụng những bánh lễ nhỏ cho giáo dân và một bánh lễ lớn cho linh mục. Ngài chỉ bẻ bánh lớn này mà thôi. Do đó nghi thức bẻ bánh có thể khó nhận ra được, nhưng vẫn luôn giữ được ý nghĩa sâu sắc của nó. (còn tiếp)
2/ Cộng Đoàn cầu nguyện cho Đoàn thiếu nhi đi trại được bình an và gặt hái được nhiều thành quả tốt đẹp.
3/ Cầu Thang bộ đã được lắp ráp, công việc tiếp theo là đổ bê tông lối đi vào nhà bếp và nhà vệ sinh.
4/ Lễ Mừng Thượng thọ 100 Bà Anna Nguyễn Thị Tý (Thân mẫu Bà Vinh-Châu), ngày T2,(01/01), lúc 11Am. Gia đình tha thiết mời ACE dâng lễ tạ ơn và tiệc mừng sau lễ tại Hội Trường TT.
5/ Phong bì tặng quà Chúa Hài Đồng với mục đích xây dựng Trung Tâm. Xin ACE bỏ vào thùng tại Hang Đá, gởi cho Cha QN, hoặc Quí chức trong Trung Tâm. Chân thành cảm ơn ACE
6/ Tờ thông tin đặc biệt tuần tới, sẽ được thay thế tấm thiệp chúc mừng Giáng Sinh và Năm mới đến với gia đình ACE.
7/ Sách Thủ Bản của LMTT và Ngành Nữ đã được in xong và sẽ sớm được trao đến ACE – các thành viên của Đoàn và Ngành.
8/ Cám ơn tất cả, những người đang âm thầm chuẩn bị cho Đại Lễ Giáng Sinh, đặc biệt nguyên vật liệu, dụng cụ làm Bánh Chưng, cũng như pháo cho lễ tết sắp tới. Xin Chúa chúc lành ACE
9/ Xin ACE chuẩn bị cho trẻ lãnh nhận Bí tích Thanh tẩy, (30/12)
Ngài nói với tất cả mọi người hiện diện tại Quảng Trường rằng Ngài bị ấn tượng bởi nhiều diện mạo cao quý và tươi cười mà Ngài chứng kiến bất chấp những gian khó của họ và Ngài thể hiện sự gần gũi với họ.
Đức Giáo Hoàng cũng nhớ trong lời cầu nguyện của Ngài đất nước Honduras vốn đang phải trải qua những cuộc biểu tình bạo lực vốn là kết quả của một cuộc bầu cử gây tranh cãi. Đức Giáo Hoàng Phanxicô nói, “Tôi đặc biệt nhớ đến người dân Honduras, và cầu xin để họ có thể vượt qua được thời khắc khó khăn hiện tại một cách hòa bình”.
Mùa Vọng
Trước khi đọc Kinh Truyền Tin Đức Thánh Cha đã tập trung sự chú ý của Ngài vào Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng nói rằng, đó là thời gian “được ban cho chúng ta để đón tiếp Chúa là Đấng sẽ đến gặp gỡ chúng ta, để xác nhận lòng khao khát Thiên Chúa của chúng ta, và để nhìn về phía trước và chuẩn bị cho sự trở lại của Đức Kitô”.
Nói về các bài đọc Tin Mừng trong ngày, Đức Giáo Hoàng giải thích, “Chúa Giêsu dạy chúng ta phải chú ý và canh chừng, sẵn sàng để đón tiếp Ngài vào lúc Ngài trở lại”.
Người biết chú ý, Ngài nói tiếp, là người mà, “trong sự ồn ào của thế giới, không để cho chính bản thân mình bị đè bẹp bởi sự lo ra hay tính hời hợt, mà sống một cách tròn đầy và ý thức, với sự quan tâm hướng đến trước hết là người khác”.
Với thái độ này, Đức Giáo Hoàng nhấn mạnh, “chúng ta ý thức về những giọt nước mắt và những nhu cầu của người khác”.
Người biết chú tâm, Đức Giáo Hoàng nói thêm, sẽ nỗ lực để chống lại sự thờ ở và tàn bạo trong thế giới và vui mừng trong những kho tàng của vẻ đẹp vốn đang tồn tại trong đó.
Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng người tỉnh thức là người đón nhận lời mời gọi biết canh phòng, và không bị choáng ngợp bởi sự mỏi mệt của sự nản lòng, một sự thiếu niềm hy vọng hay thất vọng”.
Tỉnh thức và canh phòng, Đức Giáo Hoàng Phanxicô kết thúc là những điều kiện trước sẽ giúp chúng ta biết dừng lại “việc đi lạc ra khỏi đường lối của Thiên Chúa”, bị lạc vào trong tội lỗi của chúng ta và những bất trung của chúng ta; “đây là những điều kiện giúp cho Thiên Chúa đi vào trong sự hiện hữu của chúng ta, để khôi phục lại ý nghĩa và thêm giá trị vào trong sự hiện hữu ấy bằng sự tốt lành và dịu dàng”.
NHIỆM KỲ 2018 – 2021
Trưởng : Maria Nguyễn Thị Tin
Phó Nội : Maria Trương Thị Thành
Phó Ngoại : Maria Đinh Thị Vân
Thư Ký : Maria Đặng Thị Hà
Thủ Quỹ : Maria Đinh Thị Đơn
Ủy Viên Kế Hoạch : Anna Nguyễn Thị Nguyệt
Xin Chúa ban tràn đầy Thánh Thần và lòng nhiệt thành yêu mến việc tông đồ trên quí Bà, Quí Chị, để tất cả họ trở thành những Môn đệ của tình yêu của Chúa nơi Thánh Tâm Chúa Giêsu dịu hiền và khiêm nhường.
Khi vị chủ tế chúc: “Bình an của Chúa hằng ở cùng anh chị em”, cộng đoàn thưa: “Và ở cùng cha”.
Và chủ tế nói thêm: “Anh chị em hãy chúc bình an cho nhau”. Bạn đừng nghĩ rằng việc chúc bình an ở đây cũng giống như việc thân hữu ngoài đời trao tặng cho nhau. Không, đây là một sự hòa giải. Thật vậy, trong Bài giảng trên núi, Chúa Giêsu nói rõ rằng trước khi thực hiện mọi hành vi phụng tự, cần phải làm hòa với anh chị em mình trước đã: “Nếu ngươi đang dâng của lể nơi bàn thờ mà sực nhớ người anh em đang có điều bất bình với ngươi, thì ngươi hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ngươi trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễ ” (Mt 5, 23-24). Do đó, trong phụng vụ Đông Phương, nghi thức chúc bình an vẫn còn được đặt trước kinh Tạ Ơn, cũng như tại Tây Phương trong thời gian đầu. Việc thực hành nghi thức chúc bình an đã biến mất từ nhiều thế kỷ nay. Sau Công Đồng Vaticanô II, nghi thức này lại được lồng vào trong thánh lễ. Một số người không thích cho lắm, vì họ nghĩ rằng: ngoài các cử chỉ, di động phiền toái, lại còn thiếu sự thân mật giữa các tín hữu đang tham dự thánh lễ.
Thật ra, nghi thức chúc bình an trước tiên có một ý nghĩa thiêng liêng. Thánh lễ là nơi mà tất cả tín hữu khám phá và nhận ra mình là con cái của cùng một Cha, do đó tất cả là anh chị em với nhau. Nói lên điều đó không thôi thì chưa đủ, cần phải được thể hiện cụ thể. Cử chỉ chúc và trao bình an là một trong những dấu hiệu đẹp nhất, qua đó chúng ta biểu lộ rằng chúng ta là con cùng một Cha.
Nhưng đôi khi việc chúc bình an đòi hỏi một sự cố gắng lớn, bởi vì cử chỉ này đòi hỏi mỗi người ra khỏi cái tôi chật hẹp của mình và coi người khác như là người mà ta phải tôn trọng và yêu thương. Trong một vài trường hợp, để chúc bình an một cách thật lòng, chúng ta cần phải tha thứ trong lòng trước đã, người mà chúng ta sắp đưa tay chúc bình an. Việc này không dễ dàng gì !
Việc chúc bình an được đặt trước phần rước lễ. Điều đó bình thường thôi, bởi vì làm sao chúng ta có thể đến gần Chúa Kitô và nói rằng chúng ta yêu mến Người, trong khi chúng ta từ chối hướng mặt về người anh chị em đang ở bên cạnh chúng ta ? “Kẻ nào không yêu mến anh chị em mà mình xem thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà mình không xem thấy được” (1 Gioan ).
Như thế, chia sẻ với người bên cạnh một nắm tay, hôn bình an hoặc cúi đầu chúc bình an (tùy theo phong tục của mỗi dân tộc) không phải là cử chỉ xã giao, lịch sự, mà là dấu chỉ hiệp thông trong sự bình an và tình yêu thương nhau. Và sự bình an này do Chúa Kitô ban tặng (“Bình an của Chúa hằng ở cùng anh chị em”). Thật vậy, Chúa Kitô đã phán: “Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con. Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng” (Gioan 14, 27). Do đó, sự bình an này rộng lớn hơn những gì con tim chúng ta có thể chứa đựng được, cũng như rộng lớn hơn những gì bàn tay chúng ta có thể truyền đạt được. (còn tiếp)